MÔI TRƯỜNG ĐÔ THỊ CHÍ LINH




Gió đưa nhẹ cây rung xào xạc
Thương những người quét rác đêm đêm
Khi mọi người ngon giấc ngủ yên
Tay đưa chổi phố đường sạch sẽ 
Trong âm thầm nhưng luôn vui vẻ
Dù mồ hôi chảy đẫm ướt lưng
Có bao giờ mệt mõi đôi chân
Thôi cứ cố đời người quét rác 
Tiếng chổi tre đêm đêm vẫn hát
Bài tình ca khi phố lên đèn
Nhưng nào đâu nhận được lời khen
Thay vào đó cái nhìn vô cảm 
Nếu là tôi chắc không can đảm
Nhận việc làm chẳng chút công danh
Đã quen rồi cuộc sống giành tranh
Giờ nhìn lại thấy người cao cả 
Dòng đời trôi cứ trôi xối xả
Đôi khi ta chẳng nhận ra ta
Xin gửi lại tình cảm thiết tha
Bài tình ca những người quét rác. 

 Em là cô bé chổi hoa
Màn đêm buông xuống em ra dạo đường
Múa màn công vũ thân thương
Tung bay gió thổi đẹp đường trần gian

Đêm đông gió buốt ngút ngàn
Tình em kết mãi nồng nàn lao công
Xòe tay tựa chiếc đuôi công
Nhẹ nhàng ve vuốt rác không nằm đường

Lao công cực nhọc vô nhường
Màn đêm buông xuống ra đường múa tay
Trưa hè nắng đổ gắt gay
Chân em thoăn thoắt nhanh tay quét đường

Để cho cuộc sống vô thường
Lá vàng rác bẩn vãi vương bụi trần
Tuy nghề vất vả gian truân
Để cho đời đẹp cực thân chẳng nề

Ai ai cũng có một nghề
Lao công cực nhọc em chê ai làm
Đường kia đẹp đẽ miên man
Công em múa chổi thế gian ghi lòng.

Nhận xét